Tản Mạn Đời Linh Mục

Dưới con mắt người đời, người ta thường nhìn nhận và đánh giá sự thành công và thất bại của một con người ở chỗ làm được điều này hay điều nọ, hưởng thụ cuộc sống được thế này hay thế kia, sở hữu được nhiều hay ít của cải…

Ở góc nhìn này, có lẽ cuộc đời của Giêsu chất đầy những thất bại ê chề, thậm chí thất bại te tua và tan nát, bởi Giêsu chẳng mua sắm làm của riêng cho mình, chẳng sở hữu vật này vật nọ, chẳng tiện nghi xa hoa…

Nhưng với hắn, hắn đã chọn bước theo Giêsu trong ơn gọi Thừa Sai Đức Tin như là lẽ sống đời linh mục của hắn, có lẽ tiêu chuẩn dường như khác hẳn với suy nghĩ của nhiều người, bởi tiêu chuẩn của Giêsu thì dường như trái ngược hẳn với tiêu chuẩn đánh giá của người khác.

Giêsu chỉ thực hiện một điều duy nhất khi đi vào cuộc đời này là thi hành ý muốn của Cha. Và nếu nhìn ở góc độ này, thì cuộc đời Giêsu đã thành công, không những thành công mà phải là đại thành công, vì đã đem ơn cứu độ đến cho nhân loại.

Dâng hiến cả đời mình chỉ để thi hành ý muốn của Cha, phải chăng đó chính là sự hiến thánh để trở nên tư tế đích thực. Và phải chăng đó chính là hy lễ tình yêu, và đó mới chính là điều làm nên phẩm giá của chức tư tế Tân ước, là điều làm nên ơn cứu độ.

Nếu Giêsu đã dâng hiến bản thân để phục tùng ý Cha đến nỗi chấp nhận những chát chúa thương đau của cuộc đời, thậm chí cả cái chết trên thập giá, để hoàn thành sứ mạng làm người của mình, thì làm sao hắn có thể có một chọn lựa khác với chọn lựa của Thầy mình.

Hắn chọn sống cho ý Chúa, ắt hẳn đó không phải là những lời sáo rỗng, vô hồn, nhưng bao hàm một sự chọn lựa, và sự chọn lựa ấy dẫn đưa hắn tới cuộc đời hy sinh, bỏ mình, khổ đau và thánh giá.

Khát vọng đốt cháy đời mình qua nỗi đam mê bước theo Giêsu để hoạ lại con đường Giêsu đã bước, đi lại con đường Giêsu đã đi: đó là con đường đi đến với những con người đã rời xa Giáo hội, rời xa Thiên Chúa.

Có lẽ, đó là khát vọng chính đáng và đòi hỏi tất yếu của đời môn đệ nơi hắn.

Quả thật, bước ra khỏi chính mình, để đi đến với tha nhân và đưa về cùng Chúa những người đang gặp khó khăn trong đức tin là con đường tự hạ dẫn đến đỉnh đồi Canvê, để hắn nói riêng và các linh mục Thừa Sai Đức Tin nói chung hiến tế chính mình làm lễ vật hy sinh dâng lên Thiên Chúa mỗi ngày.

“Đến với các chiên lạc nhà Israel” là con đường của Giêsu, con đường của Người Tôi Tớ Giavê, con đường thánh hiến chính mình làm hy lễ đền tội cho bản thân và cho dân, cũng là con đường của riêng hắn.

Đưa về những con người đã rời xa đức tin là con đường mà hắn phải đi, con đường của Con Chiên bị đem đi sát tế, để trở thành Con Chiên xóa tội trần gian.

Vì thế, “đến với chiên lạc nhà Israel” luôn luôn phải là con đường hắn phải chọn lựa để đi. Đó là con đường khiêm cung tự hạ, xóa bỏ mình để trở thành người phục vụ và hiến mạng sống vì người khác.

“Đến với chiên lạc nhà Israel” là con đường tất yếu mà hắn phải đi để đến được Núi Sọ và bàn thờ.

Một con đường chẳng dễ dàng để bước đi; một sự lựa chọn chẳng nhẹ nhàng cho cuộc đời, nhưng đó lại là ý nghĩa đời linh mục của hắn, bởi vì qua đó, hằng ngày hắn có thể tái diễn mầu nhiệm thánh giá cứu độ cuộc đời của Giêsu.

 

Nguyên Minh (tổng hợp)